Luật PCBLGĐ năm 2022 sửa đổi theo hướng bổ sung một khoản quy định Chủ tịch Ủy ban nhân dân cấp xã tự mình ra quyết định cấm tiếp xúc khi có căn cứ hành vi BLGĐ đe dọa tính mạng của người bị bạo lực gia đình, trừ trường hợp người bị bạo lực gia đình từ chối (tương tự như trường hợp Tòa án nhân dân tự mình ra quyết định cấm tiếp xúc). Để đảm bảo thi hành nội dung này có hiệu quả, cần phải thực hiện:
Ban hành quy trình xử lý các tình huống khi áp dụng biện pháp cấm tiếp xúc, đặc biệt là trong trường hợp xảy ra tình huống xấu về sức khỏe hay tính mạng của người có hành vi BLGĐ trong thời gian chấp hành quyết định cấm tiếp xúc.
Cơ quan quản lý nhà nước về PCBLGĐ cần xây dựng các hướng dẫn để phối hợp biện pháp ngăn ngừa hành vi BLGĐ với biện pháp cấm tiếp xúc, nhất là trong trường hợp người có hành vi BLGĐ không sửa đổi hành vi sau khi thực hiện quyết định cấm tiếp xúc.
Ủy ban nhân dân cấp xã cần được tập huấn kỹ lưỡng về quy định cấm tiếp xúc để tránh “hành chính hóa” biện pháp này.
Xây dựng các nhà tạm lánh tại trụ sở ủy ban nhân dân cấp xã (mỗi trụ sở ít nhất có một nhà tạm lánh) để người bị BLGĐ hoặc người có hành vi BLGĐ đến ở trong thời gian áp dụng biện pháp cấm tiếp xúc.
Tăng cường sự phối hợp giữa Tòa án, chính quyền địa phương, Công an cấp xã, các tổ chức chính trị – xã hội và gia đình trong bảo vệ và hỗ trợ kịp thời cho người bị BLGĐ khi áp dụng biện pháp cấm tiếp xúc.