Theo quy định tại mục d, Khoản 1, Điều 19 của Luật, biện pháp cấm tiếp xúc là biện pháp cấm người có hành vi bạo lực gia đình đến gần nạn nhân; sử dụng điện thoại hoặc các phương tiện thông tin khác để có hành vi bạo lực với nạn nhân (như đe dọa, khủng bố tinh thần nạn nhân…). Thực tế cho thấy vì thiếu quy định cấm người có hành vi bạo lực tiếp xúc với nạn nhân nên đã để xảy ra nhiều trường hợp rất đáng tiếc, gây tổn hại nghiêm trọng đến tinh thần , sức khỏe và thậm chí tính mạng của nạn nhân và các thành viên trong gia đình họ.
Việc áp dụng biện pháp cấm tiếp xúc nhằm mục đích trước hết để ngăn chặn hành vi bạo lực có thể tiếp diễn và những hậu quả xấu có thể xảy ra do hành vi này. Đây là một biện pháp có tính chất khẩn cấp tạm thời nhằm mục đích bảo vệ kịp thời nạn nhân của bạo lực gia đình khi có yêu cầu trợ giúp của nạn nhân, đồng thời giúp người có hành vi bạo lực gia đình có thời gian suy xét về hành vi sai trái của mình để tiến tới hòa giải hai bên, bảo vệ hạnh phúc gia đình.