Quy định tại Luật Người khuyết tật năm 2010 không giống với quy định tại Điều 9.2 (b) trong CRPD, Luật Người khuyết tật không quy định trách nhiệm của khu vực tư nhân trong cung cấp các dịch vụ đảm bảo tiếp cận cho người khuyết tật (NKT). Luật chỉ quy định khái niệm “tiếp cận” trong một phạm vi hẹp ở khu vực công. Hơn nữa, Luật Người khuyết tật không bao gồm các khái niệm về “điều chỉnh hợp lí”, “thiết kế phổ dụng”, nhằm đặt ra nghĩa vụ tối thiểu đối với tổ chức và cá nhân để loại bỏ các rào cản đối với người khuyết tật.
Khuyến nghị: Luật cần quy định trách nhiệm của các nhà cung cấp dịch vụ trong khu vực tư nhân trong lĩnh vực giao thông và xây dựng. Các khái niệm về “điều chỉnh hợp lí” và “thiết kế phổ dụng” cần được bổ sung như là các tiêu chuẩn đối với hoạt động cải tạo và xây dựng.